Ngóng Đông

Từng chiều thấp thỏm ngóng heo may
Bởi hẹn đông sang sẽ tỏ bày
Hạ đã về theo trời biếc gọi
Thu dần bỏ lại lá vàng bay
Trăm niềm ấp ủ đang tìm bến
Vạn nẻo chờ mong vẫn đợi ngày
Bỗng thấy tâm hồn như lạnh lẽo
Đêm trường chợt nhớ một vòng tay.

Nguyễn Văn Hào

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.