Hùng Ca Điện Biên Phủ

Phấp phới cờ bay rực sắc mầu
Vang rền chấn động khắp năm châu
Quân mình bệ vệ giương cao súng
Tướng giặc lom khom cúi thấp đầu
Gợi mở niềm vui nơi đất Việt
Dâng tràn nỗi nhục phía trời Âu
Điện Biên sử tích còn ghi mãi
Chiến dịch lừng danh cả địa cầu

Nguyễn Văn Hào

Trước Thềm Năm Mới

Trước thềm năm mới ngẫm về ta
Trẻ vẫn chưa qua cũng chửa già
Kính chỉ cần đeo chừng phẩy rưỡi
Răng thời đã cắm quá phần ba
Vui chơi loáng thoáng ăn từng chỗ
Giải trí lưa thưa ngủ tại nhà
Kẻ ghét người yêu - hai thái cực
Cuộc đời khó tránh chuyện rèm pha

Nguyễn Văn Hào

Đẩy Xe Bò

Hứa hẹn phen này cuỗm giải to
Hai ta cặp cạ “đẩy xe bò”
Trai gò thẳng cẳng không nao núng
Gái gập cong đùi chẳng đắn đo
Hấp tấp chàng nam mau kéo thả
Thong dong bạn nữ khẽ reo hò
Hồi lâu cũng được trèo lên đỉnh
Mắt nhắm môi cười dạ sướng cho

Nguyễn Văn Hào

Một Chút Niềm Vui

Một chút niềm vui lúc rỗi nhàn
Xây hồ thả cá rước bình an
Cây buông mát rượi khơi lời hát
Nước chảy trong veo gợi tiếng đàn
những phút âu sầu như gột rửa
bao ngày mệt mỏi bỗng tiêu tan
Chiều hôm ngắm cảnh hồn thư thái
Một chút niềm vui lúc rỗi nhàn

Nguyễn Văn Hào

Tưởng Tượng Lúc Tuổi Già

Tưởng tượng về sau lúc tuổi già
Cơm hòn nước nguội bạn cùng ta
Chăm nom lủi thủi từng sân lá
Quét dọn loanh quanh những bãi (…) gà
Cố hữu an cư miền đất lạ
Thân bằng lạc nghiệp khoảng trời xa
Con đàn cháu đống thời dư dả
Cũng chỉ mình ông ở với bà.

Nguyễn Văn Hào

Khởi Nghiệp

Chớp được thời cơ xóm trọ nhiều
Tôi về khởi nghiệp Quán Tình Yêu
“Cao su” chất đống hàng trăm bịch
“Thuốc né” tồn kho cả vạn liều
Đẹp ý người mua đa mẫu chọn
Vui lòng kẻ bán bộn tiền tiêu
Kinh doanh chính đáng đâu gì ngại
Vất vả ngày đêm cũng gắng chiều

Nguyễn Văn Hào

Khuyên Nhủ Liền Anh

Bước tới Cầu Vân gặp mấy bà
Trăm ngàn thứ chuyện được tuôn ra
Người khen xã khỏe như trâu ngựa
Mợ phán chồng ngu tựa chó gà
Ngẫm cũng kinh hồn ai đứng lại
Nghe rồi bạt vía kẻ đi qua
Liền ông cẩn thận mà cư xử
Léng phéng là xơi họa “cháy nhà”.

Nguyễn Văn Hào

Ngóng Đông

Từng chiều thấp thỏm ngóng heo may
Bởi hẹn đông sang sẽ tỏ bày
Hạ đã về theo trời biếc gọi
Thu dần bỏ lại lá vàng bay
Trăm niềm ấp ủ đang tìm bến
Vạn nẻo chờ mong vẫn đợi ngày
Bỗng thấy tâm hồn như lạnh lẽo
Đêm trường chợt nhớ một vòng tay.

Nguyễn Văn Hào

Bướm Đêm

Mỗi lúc đèn khuya tỏa rực hồng
Bao nàng bướm đậu thẫn thờ trông
Vàng hoe kiểu tóc chừng khêu gợi
Đỏ thắm làn môi cũng mặn nồng
Lộ những thân gầy loang lổ phấn
Khoe từng cánh ảo điệu đà lông
Hồn nhiên uốn lượn nơi đầu ngõ
Khiến nỗi người dưng thở phập phồng.

Nguyễn Văn Hào

Chỉ Còn Là Hoài Niệm

Kỉ niệm ngày xưa lúc tuổi hồng
Em còn nhớ nữa chuyện mình không?
Cầu tre bóng ngả soi hồ nước
Lối sỏi tay đan dạo cánh đồng
Thuở ấy vừa ươm từng gốc bưởi
Bây giờ vẫn trổ những mùa bông
Thời gian đã khiến tình phai nhạt
Bậu xuống đò ngang. Sáo sổ lồng!

Nguyễn Văn Hào